SAU KHI TRỌNG SINH TÔI LÀ ÁNH TRĂNG SÁNG CỦA TẤT CẢ CÁC BOSS CHƯƠNG 12

Chương 12

Gia nhập lớp toán Olympic, sự khinh miệt của Lăng Hiên

Tác giả: Du Nhân

“Có chuyện cần nói?” Tạ Định Uyên thong dong ngồi xuống trên sofa.

Chung Tử Ngang đứng ở đối diện, biểu tình xấu hổ.

“Không có gì, ta đi ra ngoài.” Tạ Định Uyên  thường có thói quen đi tản bộ sau bữa ăn, nhưng lúc này việc ngồi xuống chỉ đơn giản là để nghe cháu trai lớn này đến tột cùng muốn nói gì.

“Đừng… Cậu, đừng đi mà!”

“Ta không như vậy nhiều thời gian cùng ngươi chơi nhìn nhau không nói gì.”

Ai nói cậu hắn không giỏi ngôn từ? Lưỡi vừa động, từng phút đầu độc người ta có được không? Chung Tử Ngang hít sâu một hơi, tự nhủ, đều đã quen rồi, không sao cả!

Nhưng vẫn thật muốn chửi thề mà…



“Cậu… cậu không có điều gì muốn hỏi con sau?”

Tạ Định Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Kể cho ta nghe lý do đánh nhau.”

“Cậu không biết thằng nhóc họ Dịch kia quá càn rỡ, hắn đi tới bên cạnh bàn con, vứt sách của con xuống, còn cư nhiên không nhặt lên? Ai cho hắn lá gan đó! Không cho hắn một chút giáo huấn, đường đường là mặt mũi của Chung thiếu gia con đặt ở đâu?! ”

Tràng giang đầy ngọn sóng, như những hạt đậu rơi xuống, Chung Tử Ngang nói chuyện với sự nổi giận nổi trên môi.

Tạ Định Uyên : “… con vẫn cho rằng mình không sai.”

Chung Tử Ngang tức giận, vùng vằng: “con không sai , con sai ở đâu?”

“Không tuân thủ quy định của trường, đánh nhau, đó là sai thứ nhất; không biết kiềm chế trước mặt giáo viên, đó là sai thứ hai; từ chối tự nhìn nhận, thái độ kiêu ngạo, đó là sai thứ ba. con sai ở mọi chỗ.”

Giọng nói của người đàn ông êm đềm, nhưng không hiểu sao lại tạo áp lực lên người nghe.

Đôi mắt băng tuyết lạnh lùng gần như vô tâm, chỉ liếc mắt một cái, Chung Tử Ngang đã bị đóng đinh tại chỗ, toàn thân cứng đờ.

Một lúc lâu sau mới tìm lại được giọng nói, nhưng hắn vẫn không phục:: “Theo cách Cậu bảo, cháu chỉ có thể để người khác bắt nạt, nằm im chịu đòn đúng không?”

Tạ Định Uyên: “ Con có thể có cách xử lý một cách thông minh hơn.”

Chung Tử Ngang: ” Cậu nói con nên xử lí như thế nào đây?”

” Nếu con cho rằng hành vi của đối phương là sai con có thể nói với giáo viên chủ nhiệm hoặc thậm chí là hiệu trưởng, Dù sự việc có nghiêm trọng đến đâu cũng không phải là không thể gọi cảnh sát, vì sự việc có thể giải quyết theo nội quy và quy định, và bạn là người có lý, tại sao lại sử dụng bạo lực để cho đối phương có cơ hội phản kích lại?”

“Cậu con đã trưởng thành rồi, có thể không phải lúc nào cũng nói về quy tắc, quy chế như vậy chứ? Con cũng đâu còn là học sinh tiểu học nữa… Hơn nữa, ngày nay cũng không có nhiều học sinh tiểu học nào tuân thủ quy tắc… Cậu sợ, nhưng con không sợ, nếu tên khốn đó không nhặt lên, con sẽ đánh cho đến khi hắn phải nhặt lên!”

Tạ Định Uyên đặt câu hỏi lại: “Vậy đối phương đã nhặt lên chưa?”

Ồ…

Đã đánh nhau rồi, ai còn quan tâm tới chuyện đó nữa.

Chung Tử Ngang trầm giọng: ” Con Không biết. ”

“Đầu tiên, quy củ chính là quy củ, ngươi nếu đang ở trong cái vòng tròn này, nên tuân thủ. Thứ hai, tuân thủ các quy tắc không liên quan đến tuổi tác. Cuối cùng, sự bất tuân của bạn dẫn đến mất mát của bạn, đó là một bài học. ”

Nói xong, đứng dậy đi ra ngoài.

Chung Tử Ngang hét lớn về phía bóng lưng cậu của mình: ” Cháu cũng không tin cả đời này cậu không có thời điểm phá vỡ quy củ!

Cho dù hiện tại không có, về sau cũng nhất định sẽ có! ” Tạ Định Uyên bước chân chưa dừng lại, lạnh lùng nói: “Vĩnh viễn không có khả năng. ”

Ngày hôm sau Chung Tử Ngang vẫn đi học như thường lệ, ở cổng trường gặp phải Dịch Từ, tầm mắt va chạm giống như có thế giết nhau bất cứ lúc nào, sau đó lại đồng thời dời đi, mỗi người đi một bên.

Không khí ở lớp 7 vào buổi sáng thật không ổn.

Chung Tử Ngang nghĩ trong lòng: “Phải trừng phạt cái tên cặn bả này một chút, để hắn biết tại sao hoa lại đỏ như thế!”

Dịch Từ suy nghĩ: “Con lợn giàu sang từ thủ đô cũng chỉ vậy thôi, thực sự không đáng sợ.”

Trên phía của Tưởng Phù Nguyệt, cái giá phải trả sau khi thức khuya để làm xong tất cả các bài kiểm tra là cả buổi sáng cô đã ngủ một cách say sưa.

Trong quá trình này, giáo viên môn Văn không quan tâm,



Từ Kính cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua, nhưng trong tiết học Vật lý, Giang Phù Nguyệt đã được gọi lên hai lần, một lần là để trả lời câu hỏi, và một lần là lên bục làm bài tập.

Cùng lúc được gọi lên còn có Vạn Tú Đồng, và tiền bàn Lưu Bác Văn.

Vạn Tú Đồng là một học sinh ngoan ngoãn, nghiêm túc lắng nghe trong lớp, hoàn thành bài tập đúng hạn sau giờ học, không bao giờ lơ đễnh hay lười biếng. Mặc dù câu hỏi này có một chút khó, nhưng Dụ Văn Châu đã từng giảng qua một số điểm tương tự, ghi chú của cô ấy làm rất tốt, và cô ấy vừa ôn tập xong hôm qua, dù có chút khó khăn, tốt xấu gì cũng không thành vấn đềCòn

với Trương Bác Văn, không cần lo lắng hơn nữa, anh ta luôn đứng đầu lớp suốt năm, một thiên tài học tập đích thực.

Chỉ có Tưởng Phù Nguyệt…

Mọi người đều cho rằng Tưởng Phù Nguyệt đã được Dụ Văn Châu gọi lên làm bài vì cô ấy đã ngủ quên, và đó là cơ hội để trừng phạt cô ấy một chút.

Thực tế, Dụ Văn Châu thực sự có ý định như vậy.

Ngạc nhiên là ngày hôm kia anh ta còn có chút cảm tình với học sinh cuối cùng này. Sau giờ học, anh ta đặc biệt đi về phía cô ấy, đồng thời động viên và khích lệ cô vài câu. Ôi, không ngờ chỉ trong chớp mắt đã xảy ra chuyện như thế này với anh ta!

Nhưng tiếc thay, diễn biến tiếp theo không đi theo kịch bản mà hầu hết mọi người dự đoán. Khi Tưởng Phù Nguyệt hoàn thành bài tập chỉ sau vài đường vẽ và hỏi Dụ Văn Châu liệu cô có được xuống không, cả lớp im lặng, vì tất cả đều bị đánh lạc hướng.

Ngay cả Dụ Văn Châu cũng bối rối: “Xong, xong rồi à?”

Tưởng Phù Nguyệt: “Xong rồi.”

Lưu Bác Văn nhìn sang bên cạnh không kìm được sự chấn động, chỉ thấy những bước giải mà Tưởng Phù Nguyệt viết vẫn chưa chiếm được nửa bảng đen, thật là một cách làm lung tung…

Anh ta thở dài một hơi và bắt đầu tính toán bước tiếp theo.

Lúc này, Dụ Văn Châu đã nhận ra và nói –

“Đáp án đúng, xuống đi.”

Tưởng Phù Nguyệt chỉ cười nghe và quay trở lại chỗ ngồi, hai tay xếp chồng lên nhau, nằm và tiếp tục ngủ.

Dụ Văn Châu: “…”

Các bạn học sinh: “…”

Kể từ đó, Lưu Bác Văn nhìn Tưởng Phù Nguyệt với ánh mắt khác biệt.

Và nhiều lần bị Vạn Tú Đồng bắt gặp: “Cậu làm gì mà cứ nhìn gì về phía Phù Nguyệt vậy?”

“Tôi nhìn sinh vật lạ.”

“…”

Buổi chiều, Giang Phù Nguyệt không có ở trong lớp học vì

Cô ấy đến lớp học Olympic toán.

Buổi đào tạo Olympic toán diễn ra mỗi tuần một lần vào chiều thứ Năm, bất kể bạn học ở lớp nào và khối nào, nếu muốn tham gia thì phải để qua một bên lịch học.

Lớp Olympic toán và lớp Olympic vật lý diễn ra cùng một lúc, trước đây còn có lớp Olympic hoá học nhưng đã bị hủy từ mấy năm trước và không được mở lại.

Khi Tưởng Phù Nguyệt bước vào lớp học, một lần nữa tạo ra hiệu ứng “im lặng”.

Cô gái đơn tay xỏ túi, cặp sách nghiêng ngả đặt trên lưng, cùng với từng bước đi của cô, đuôi ngựa cũng lung lay.

Ban đầu, do ánh sáng chiếu ngược, không thể nhìn rõ diện mạo của cô, nhưng khi cô đi qua ánh nắng chói chang phía sau, khuôn mặt tuyệt đẹp đó, vừa lộng lẫy vừa chứa đựng tính cách cứng đầu, bất ngờ tấn công vào mắt của tất cả mọi người một cách tuyệt đối.

“Uầy – Cô ấy làm sao lại đến đây?” Nhờ cái bài viết đó mà Tôn Thừa biết Giang Phù Nguyệt.

Tất nhiên, không phải ấn tượng tốt đẹp gì đâu.



Lăng Hiên nghe vậy, giữ lại tờ bài thi vừa lấy ra, trán hơi nhíu lại.

“A Hiên, Giang Phù Nguyệt, cư nhiên dính tới nơi này, tiểu tử ngươi đào hoa nợ nần…”

“Lời nói vô căn cứ.” Lăng Huyền nhìn xuống, một cảm giác chán ghét thoáng qua trong ánh mắt nhắm nửa của cậu.

“Nhưng thật sự, cô ấy đẹp hơn rất nhiều đấy, da trắng như tuyết, đôi mắt như có nước chảy, toàn bộ người cô ấy đã thay đổi về vẻ bề ngoài và phong cách, cậu xem một cái đi?” Tôn Thừa cười tủm tỉm và va vào vai bạn của mình.

Lăng Hiên nhẹ giọng mắng: “Có thời gian nói giỡn, cậu đã làm xong bài chưa?”

“Đáng chết, tôi suýt quên, mau cho tôi tham khảo một chút, cậu đã làm được bài chứng minh ấy rồi mà…”

“Đã muộn rồi.”

“Ah?”

Lăng Hiên nói: ” Từ lão sư đến rồi.”

An toàn, An tâm

Sản phẩm chính hãng, đổi trả miễn phí trong 48h

Tiện lợi, đa dạng

Mạng lưới vận chuyển toàn quốc, hàng hóa phong phú nhiều lựa chọn

Tiết kiệm, thông minh

Giá cả hợp lý, khuyến mãi hấp dẫn, thanh toán dễ dàng.

Thumbnails managed by ThumbPress